Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2012

Thơ tặng nhà báo Nguyễn Ngọc Đức


Mô ơi !
Thì vẫn biết
Một khi Gió Đại Ngàn đã nổi
Ấy Tổ Tiên về cho Lễ vượt Vũ môn
Ừ vẫn biết
Dẫu có lắm Của Chìm Của Nổi
Thì ra đi chỉ nhẹ bẫng Linh hồn!
Ừ đã biết
Giáo Án Cuộc Đời Mô vừa mở
Cho cháu con và cho cả chúng tôi.
Để có Món Quà Xuân dâng xứ sở

Mô đã chắt chiu gần trọn cuộc đời.
Dẫu vẫn biết
Hãy để Mô thanh thản
Vẫn quặn thắt từng khúc ruột Mô ơi…
Vẫn tin rằng
Khi Những Đàn Chim Trở Về chốn cũ
Ấy là Mô đắm đuối đất quê hương.
Khi Cõi Mơ thành Thiên đường trú ngụ
Thì Mô ơi hãy thanh thản lên đường!
Chỉ đớn đau những mảnh đời ở lại
Bước nốt quãng đường
Mô lỗi hẹn với quê hương…
Cõi Tạm, tháng Tư năm Nhâm Thìn
—————
Chú giải: Những chữ in đậm là tên những tác phẩm của Mô (Nguyễn Ngọc Đức)
Tấn Định

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét