Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2012

Nguyễn Ngọc Đức – Nhà báo tận tụy và tài hoa .

Nhà báo Nguyễn Ngọc Đức ( thứ 2 từ trái sang) đang phỏng vấn em Nguyễn Công Phượng cầu thủ xuất sắc của học viện HAGL-Arsenanl JMG
Nhà báo Nguyễn Ngọc Đức tròn 54 tuổi , năm mươi tư mùa xuân anh đã để lại trong lòng bạn đọc báo Tiền Phong , báo Nghệ An và khán giả truyền hình Việt nam nhiều tác phẩm báo chí , nhiều kịch bản phim truyền hình giá trị.Khi còn là cán bộ tỉnh đoàn Nghệ An , thời gian 10 năm đầu ( 1982-1992) anh thường viết tin bài cho báo Nghệ An . Nhờ lòng đam mê và trải qua thực tiễn dần dần anh đã trở thành cộng tác viên tin cậy . Thế rồi với năng khiếu bẩm sinh , ngòi bút sắc bén , chịu khó đi thực tế và lòng can trường anh thành công ở thể loại phóng sự xẫ hội , phóng sự điều tra , lọt vào “mắt xanh” của tòa soạn .Năm 1992 báo Tiền Phong chọn anh làm đại diện và là cộng tác viên đặc biệt tại Nghệ An , được báo trả lương hàng tháng ổn định . Làm nhiệm vụ và hưởng lương 2 nơi là điều nhiều người mơ ước nhưng anh lại thiết tha xin về làm phóng viên báo Nghệ An . Hồi ấy tôi là biên tập viến , anh tâm sự : “Báo Nghệ An là tờ báo uy tín của tỉnh nhà”

Biết khả năng làm báo của anh tòa soạn và anh em báo Nghệ An vui vẻ đón anh . Trẻ trung , cao to  rất can trường và nhanh nhẹn nên trong sinh hoạt và công tác anh thường được bố trí ở vị trí quan trọng .Trong đội bóng đá của chi đoàn anh thường chơi ở hàng tiền đạo .Ở cơ quan anh phụ trách mảng An ninh quốc phòng , đây là mặt trận nóng bỏng nhưng anh không mảy may đắn đo , cứ thế xông pha suốt hàng chục năm trời dù hoàn cảnh con còn nhỏ , mẹ già đau yếu ( mẹ anh năm nay gần 90 tuổi ). Anh đứng mũi chịu sào nơi gian nan nguy hiểm nên có những phóng sự hay , ý kiến thuyết phục được bạn đọc mến yêu .Chẳng hạn: “Lộ 7 kinh hoàng”(phóng sự). “Khi ông chủ tịch cùng ăn bánh mỳ”(phóng sự điều tra),”Một biện pháp đúng luật và cần thiết”, ‘Gương chiến đấu hy sinh của Và Bá Gải”…Bằng khen của Bộ NN&PTNT về thành tích xuất sắc trong việc bảo vệ rừng , bằng khen của UBND tỉnh về ATGT …
Do có năng khiếu về văn chương nên mặc dù phụ trách ở khối nội chính khô khan anh vẫn viết được nhiều đề  tài khác rất có hồn -”Nỗi niềm cây Dứa Quỳnh Lưu”(Giải 3 toàn quốc), “Lời tự tình của đất”(Giải hội nhà báo Nghệ An) .Anh còn là một tay máy chụp cống hiến cho báo những tấm hình mang tính nghệ thuật cao.
Có thời gian ( 5 năm) Nguyễn Ngọc Đức còn làm chủ bút và biên tập cho tập san biên phòng Nghệ An , để lại nhiều tình cảm thương mến trong lòng các chiến sĩ biên phòng không chỉ vì những bài viết mà còn vì đã từng ăn cơm vắt , uống nước suối , hút chung điếu thuốc trong những đêm mật phục căng thẳng sống chết cận kề săn bắt tội phạm .
Nguyễn Ngọc Đức còn là một cây bút dũng cảm dám chống tiêu cực bằng nhưng bài viết có số liệu , tên tuổi và địa chỉ cụ thể của những kẻ phạm tội nên anh không tránh khỏi những đòn phản kích của đồi phương . Nhiều khi anh bị đe dọa trả thù , viết thư nặc danh vu cáo bôi nhọ , nhưng với ngòi bút trong sạch anh vẫn đứng vững với niềm tin sắt đá chí hướng của mình . Dù oan khuất nhưng không thanh minh , không chán nản , luôn hoàn thành tốt công việc được giao .
Vào khoảng năm 2001 anh tâm sự với tôi:”có lẽ em thử sức thêm bên báo hình anh ạ, em sẽ viết kịch bản phim truyền hình , nhất là những vụ án chống tiêu cực thì em có kinh nghiệm lắm”.Tôi khuyến khích ước muốn của anh , làm gì mà đóng góp  cho Đảng cho dân lúc này đều quý cả . Quả thật anh làm được . Kịch bản đầu tay”Món quà xuân” được giám đốc hãng phim truyền hình VN Khải Hưng khen và cho quay phát sóng .Sau này chị Hà (vợ của anh) thành thật :” Nhờ anh Đức viết thêm kịch bản phim mà em có tiền mua đất làm nhà đấy bác ạ”
Đêm đêm ngôi nhà của anh ở khối Tân Nam -Phường Hưng Dũng đèn sáng thâu đêm , anh vừa viết báo nhà vừa tham gia báo bạn , cần cù gấp gáp như con tằm kéo ruột mình dệt thành tơ thành lụa cho đời . Anh đã gặt hái nhiều thành quả của mồ hôi và nước mắt với hàng loạt kịch bản phim ra đời”Của chìm của nổi”(2003), “Khi đàn chim trở về”(2004), “Gió đại ngàn”(phim được khán giả bình chọn hay nhất năm 2006).Khi phát hiện ra mình bị bệnh ung thư (2008) tại báo nhà anh lại càng viết khỏe . Mỗi tháng ngoài hoàn thành chỉ tiêu anh còn cố viết vượt lên để có thêm nhuận bút nuôi các con ăn học . Ai cũng thấy anh làm việc như một cái máy , như con Trâu cày ruộng hết thửa này qua thửa khác , cần mẫn chỉn chu .Anh chỉ chịu ngừng một thời gian ngắn để chữa bệnh rồi trở lại với những bài viết , những bút danh quen thuộc NGUYỄN NGỌC ĐỨC – HÀ TRANG ANH .Những tháng ngày này tôi biết anh thực sự viết trong những cơn đau . Đồng nghiệp khuyên anh nên nghỉ dưỡng bệnh nhưng anh chỉ cười .
Bây giờ bạn bè làm báo đến thăm anh chật nhà , gọi tên anh , cầm tay lay mạnh mà anh chỉ còn đưa mắt thay lời nói . Không ai còn hy vọng anh còn có thể cầm bút viết tiếp được nữa . Anh cũng không thể biểu lộ niềm vui khi con gái lớn của anh tốt nghiệp khoa kinh tế đại học Vinh với điểm cao , con gái cưng ở thành phố HCM về gọi ba anh không trả lời nó được . Hôm qua đoàn làm phim truyền hình VN  vào thăm và hợp đồng để làm bộ phim dài tập”Những đàn chim trở về phần 3″anh đã nghiến răng nén đau viết trên giường bệnh anh cũng không thể cầm bút ký được nữa . Mọi thủ tục về bộ phim người thân của anh phải làm thay .
Trước lúc ra về tôi hỏi chị Hà (vợ anh) xem anh có trăn trở gì không ? Chị cho biết “Anh ấy tâm sự nhiều lắm , anh bảo em cảm ơn báo Nghệ An , anh em bè bạn thân thiết và cứ nuối tiếc từ nay không còn cầm bút viết được nữa .Mới hôm qua anh còn sực nhớ dặn em “trong máy tính còn 2 kịch bản phim giang dở , đầu đề là”Giáo án cuộc đời”và “Cõi mơ”.
Tôi ngậm ngùi ngẩng mặt lên trời rồi cúi xuống giấu giọt nước mắt chực trào . Nắm lấy bàn tay gầy gò của Hà , tôi an ủi :”Viết Cõi mê âu cũng là tiền định”
HOÀNG CHỈNH
(Báo Nghệ An số ra 27-5-2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét