Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2012

Nhớ thương này không thể nguôi ngoai !


Ngày em đi chị đau buồn lắm ! thế là vĩnh viễn mất em …Nhớ em trong từng giấc ngủ, trong cả bữa ăn , từng giây …từng phút…! Hình ảnh em trong những ngày đau ốm cứ hiện về gầy gò với bao vết mổ xẻ , bao dây rợ hỗ trợ nhằng nhịt trên người …đau lắm …thương lắm em ơi…!
Cứ tưởng mỗi ngày  trôi qua những hình ảnh đó sẽ phai nhạt dần chị sẽ bớt đau đớn ! Những hình ảnh đó phai nhạt dần thật ! nhưng nó nhạt đi để nhường chỗ cho hình ảnh sống động của em hồi chưa bị bệnh . Sống lại hình ảnh một nhà báo nhà biên kịch Nguyễn Ngọc Đức cường tráng nhưng trông rất hào hoa
Nhà báo nhà biên kịch NGuyễn Ngọc Đức trong chuyến đi công tác nước ngoài
Bao kỷ niệm cứ ồ ạt hiện về đến xót xa lòng ! Nhớ lại bao nỗi lận đận long đong em đã trải qua để tạo dựng cho mình một chỗ đứng trong xẫ hội . Con đường em đi mặn chát mồ hôi  nước mắt và đầy rẫy ngang trái dập vùi . Em đã sống bằng chính khả năng của mình , kiếm đồng tiền sạch bằng trái tim khối óc của mình ! Trải qua 30 năm phấn đấu và gây dựng đến lúc em  khẳng định cho mình một “thương hiệu” vững vàng trong nghề biên kịch thì lại là khi em vĩnh viễn ra đi .
Chị tiếc và đau lắm , bởi chính chị là người chứng kiến rõ nhất sự nỗ lực phi thường của em , chị chính là người em luôn chia sẻ ý tưởng cho những bộ phim mới . Chị cũng chính là người em trút tâm sự mỗi khi gặp phải những oan trái dập vùi .
Tưởng em mất đi chị đau đớn đến thế là cùng , không ngờ nỗi đau còn có thể lớn hơn thế nữa . Chứng kiến các cơ quan ban ngành đầu tỉnh và cả đài THVN đến phúng viếng thắp hương cho em chị lại càng thấy nỗi mất mát lớn lao đến thế nào . Em đã thỏa nguyện khát vọng lớn của cuộc đời về sự nghiệp nhưng phải kết thúc mọi cái trong lúc này đáng tiếc lắm thay !
Em ơi ! nỗi nhớ thương này biết bao giờ có thể nguôi ngoai !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét